Vincent (Starry starry night)
Học tiếng Anh qua bài hát. bài hát này là về Vincent Van Gogh (1853-1890), đặc biệt thú vị ở chỗ nó nhắc đến nhiều bức tranh của hoạ sĩ nổi tiếng có lối vẽ rất đặc biệt này. Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, Van Gogh đã sáng tạo được 2100 tác phẩm nghệ thuật, trong đó có 860 bức tranh (oil paintings), giá trị tính ra ngày nay hàng tỷ đô la, nhưng thời còn sống thì không được coi trọng, bị coi là kẻ thất bại và điên khùng. Ông tự tử khi mới 37 tuổi vì nghèo khổ và bệnh tâm thần. Tranh của ông chỉ trở nên nổi tiếng sau khi ông chết. Xem: https://en.wikipedia.org/wiki/Vincent_van_Gogh
With eyes that know the / Với đôi mắt thấy rõ
Darkness in my soul. / Chỗ tối tăm trong tâm hồn tôi
Shadows on the hills / Những bóng râm trên quả đồi
Sketch the trees and the daffodils / Phác hoạ các cây và các hoa thuỷ tiên
Catch the breeze and the winter chills / Bắt được ngọn gió và cái lạnh mùa đông
In colors on the snowy linen land. / Trong các màu sắc trên nền đất phủ tuyết mượt như lanh
How you suffered for your sanity / Anh đã phải chịu đau khổ cho sự lành mạnh tinh thần như thế nào
How you tried to set them free. / Anh đã cố gắng làm cho chúng trở nên tự do như thế nào
They would not listen / Họ đã không muốn nghe anh
They did not know how / Họ đã không biết phải làm thế nào
Perhaps they’ll listen now. / Có thể bây giờ họ sẽ nghe
Flaming flowers that brightly blaze / Những bông hoa bốc lửa như đang cháy sáng rực
Vincent’s eyes of China blue. / Trong đôi mắt của Vincent xanh lam
Colors changing hue / Các màu sắc thay đổi sắc màu
Morning fields of amber grain / Những cánh đồng lúa mì màu hổ phách buổi sáng
Are soothed beneath the artist’s loving hand./ Được xoa dịu dưới bàn tay nhân ái của hoạ sĩ
How you tried to set them free. / Anh đã cố gắng làm cho chúng trở nên tự do như thế nào
Perhaps they’ll listen now. / Có thể bây giờ họ sẽ nghe
But still your love was true / Nhưng tình yêu của anh vẫn là chân thật
You took your life / Anh đã tự kết thúc cuộc sống của mình
As lovers often do; / Giống như là những người tình hay làm
But I could have told you / Nhưng tôi có thể nói cho anh
Vincent / Vincent ạ
This world was never meant for one as beautiful as you / Thế giới này chưa bao giờ dành cho những con người đẹp như anh
Portraits hung in empty halls / Những bức chân dung treo trên những căn phòng trống
With eyes that watch the world and can’t forget / Với những đôi mắt nhìn thế giới và chẳng thể quên
Like the stranger that you’ve met / Giống như người lạ mặt mà anh đã gặp
Lie crushed and broken on the virgin snow / Bị gãy và bi giẫm nằm trên tuyết mới
How you tried to set them free. / Anh đã cố gắng làm cho chúng trở nên tự do như thế nào
They would not listen / Họ đã không muốn nghe anh
They’re not listening still / Họ vẫn không nghe
Perhaps they never will. / Có thể họ sẽ chẳng bao giờ nghe
Dưới đây là bản dịch của Nguyễn Thái Linh, có thể dùng để hát theo nhạc:
Ngàn vì sao lấp lánh
Vẽ những gam màu lam xám bạc
Hỡi ánh mắt soi hồn tôi u hoài
Hãy ngước trông ra chiều hè trong tia nắng quái
Từng vệt loang bóng nắng
Nét phác hoa vàng và trắc bách diệp
Gió trưa hè và băng giá lạnh
đem sắc màu nhuốm phong cảnh màu toan trắng tinh.
Giờ tôi biết Người ơi
Điều Người muốn nói với riêng tôi
Ngàn nỗi đớn đau khổ tâm khôn nguôi
Người từng tìm cho chúng giải thoát
Chúng đã bất tuân lời, chúng đã luôn rối bời
Giờ này mong chúng ngủ yên.
Ngàn vì sao lấp lánh
Những bông hoa bùng lên sắc lửa
Xoáy xoay trong màn mây tím mờ
Hắt ánh xanh lam nhẹ nhàng trong đôi mắt ấy
Màu chuyển muôn sắc thái
Nắng mai ươm đồng lúa chín vàng
Những khuôn mặt hằn sâu nếp buồn
Dưới ngón tay Người dịu dàng như thôi đớn đau.
Giờ tôi biết Người ơi
Điều Người muốn nói với riêng tôi
Ngàn nỗi đớn đau khổ tâm khôn nguôi
Người từng tìm cho chúng giải thoát
Chúng đã bất tuân lời, chúng đã luôn rối bời
Giờ này mong chúng ngủ yên.
Vì đời vắng bóng yêu thương
Mà tình Người vẫn đậm sâu
Rồi khi không chút ánh sáng soi trong tim
đêm ấy lấp lánh lấp lánh muôn sao
Người đã quyên sinh như bao người yêu vẫn thế
Nhưng Người có nghe không, Vincent,
Thế giới này không bao giờ dành cho những tâm hồn đẹp như Người.
Ngàn vì sao lấp lánh
Những chân dung trong hành lang vắng lặng
Những khuôn mặt không tên trên tường
Mắt vẫn dõi trông cuộc đời, không thôi mãi nhớ,
Tựa người dưng mới quen,
Rách rưới trong quần áo nát nhàu,
Chiếc gai bạc, đỏ tươi đóa hồng
Tan nát bẽ bàng lạc loài trên tuyết trinh nguyên.
Giờ tôi biết Người ơi
Điều Người muốn nói với riêng tôi
Ngàn nỗi đớn đau khổ tâm khôn nguôi
Người từng tìm cho chúng giải thoát
Chúng đã bất tuân lời, chúng vẫn luôn rối bời,
Dường còn như rối bời mãi…